TRUYỆN FULL

[Dịch] Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta

Chương 171: Đại án

“Ta muốn nghe một giai điệu nhẹ nhàng. Ngươi ngồi xuống, từ từ chơi đi.” Trương Vinh Phương chỉ vào chỗ ngồi đối diện ra lệnh.

“Vâng.” Nữ tử liếc nhìn bội kiếm của Hình Ngục bộ trên người Trương Vinh Phương. Một dị sắc lóe lên trong mắt nàng.

Sau khi đóng cửa lại, nàng bước đến ghế, thay vì ngồi xuống, nàng lại đứng ở đó, lấy một mảnh lụa nhẹ nhàng lau toàn bộ cây sáo rồng.

"Một ca khúc nhẹ nhàng, có Hoa Sen Tịnh Đế, Hồng Tuyết, Phàm Hoan Đình.”

“Dừng lại, cứ thổi những gì ngươi giỏi nhất.” Trương Vinh Phương lười nghe nhiều.

Hắn tới đây chỉ để giết thời gian. Để tránh khỏi sự nghi ngờ rằng thực sự có kẻ rình rập sau lưng.

Vì vậy, nghe cái gì cũng không quan trọng.

"Được rồi, vậy thì bài đầu tiên, là Thiên Ma khúc Tam Bộ đang thịnh hành nhất vậy."

Vẻ mặt của Trương Vinh Phương hơi động.

"Thiên Ma khúc?"

“Vâng, công tử, Thiên Ma khúc vốn là bên trong bản nhạc Thập Lục Thiên Ma Vũ được lưu truyền trong Phật môn.

Ngay khi xuất hiện trong vòng hai năm trở lại đây, nó đã trở nên phổ biến ở khắp mọi nơi. Ta cũng chỉ am hiểu một đoạn ngắn trong đó. Có người nói nếu diễn tấu toàn bộ, ít nhất cần nửa canh giờ. "

"Thập Lục Thiên Ma Vũ..." Trương Vinh Phương trong lòng cảm thấy mới lạ.

"Công tử có chỗ không biết, rằng Thập Lục Thiên Ma Vũ này vốn là nói về toàn bộ quá trình mười sáu yêu quái từ hung hãn trở thành thần phục. Nghe nói, một bộ Thiên Ma Vũ đầy đủ cần có mười sáu mỹ nhân xử nữ kết hợp lại, kỹ thuật nhảy múa cực kỳ hoa mỹ diễm lệ, còn tràn ngập phật ngữ phạn âm, ý cảnh cao xa. Ta cũng chưa từng có cơ hội xem qua.” Nữ tử thấp giọng trả lời.

Trương Vinh Phương xua xua tay, không hỏi thêm nữa, để nàng có thể bắt đầu.

Tiếng sáo nhẹ nhàng chậm rãi vang lên, hắn nheo mắt suy nghĩ về những dự định tương lai của mình, trong lúc nhất thời không nói gì thêm.

Sáng sớm hôm sau.

Trương Vinh Phương chậm rãi bước ra khỏi Thốn Hồi kỹ quán, ngẩng đầu nhìn sắc trời.

Hiện tại khẳng định lười trở về.

Tối qua hắn đã nghỉ ngơi rất tốt, hắn chọn gói rẻ nhất và để nữ tử chơi hai bản nhạc cho hắn nghe, không có đồ ăn thức uống gì cả.

Sau đó để nữ tử rời khỏi phòng.

Không có cách nào, gói rẻ nhất, chỉ có những dịch vụ này.

Trương Vinh Phương ngay từ đầu đã không có nhiều tiền, sao dám lãng phí vào loại chuyện này. Thời đại này không có biện pháp phòng hộ tốt, nhỡ bị bệnh thì sao...

Thêm vào đó, việc bỏ ra một số tiền lớn để nghe nhạc, một cái giá đắt đỏ như vậy, đã khiến hắn chút đau thịt...

Vào buổi sáng, hắn đến Vương Bố Đức để học phù pháp.

Buổi trưa, tùy tiện ăn một ít trứng gà cuộn ngoài đường, và thêm một đĩa rau để bổ sung vitamin.

Bánh to bằng một nắm đấm, người bình thường ăn một cái liền cảm thấy no, nhưng hiện tại Trương Vinh Phương co thể ăn những ba chiếc.

Buổi chiều, lại đến Bạch Linh quyền quán để học thân pháp Linh Xà quyền với quán chủ.

Một tuần đã trôi qua trong chớp mắt.

Trong một tuần, người đi tuần gặp rất nhiều chuyện, nhưng hầu hết đều là những cuộc đấu đá tầm thường, chỉ cần một số thành viên trong đội có thể giải quyết được.

Trong nháy mắt, Trương Vinh Phương đã tích lũy thêm một ít điểm thuộc tính, hắn sắp thành thục Linh Xà thân pháp tương đối đơn giản.

Mắt thấy rằng mọi thứ đang đi đúng hướng.

*

*

*

Đông thành Đàm Dương, ba giờ sáng.

Khu lầu trạch xa hoa là nơi tập trung những người có tiền, bên trong Thấm Trúc Tiểu Uyển.

Một bóng đen mang theo một cái bao tải hình người, dùng một tay túm lấy kéo lên tường, dễ dàng vượt qua tường, ném bao vào đám cỏ dại của chiếc xe bò đang chờ sẵn bên ngoài tường.

Xe bò chầm chậm đi về phía xa.

Bóng đen nhảy khỏi bức tường rồi nhanh chóng bỏ chạy về hướng khác.

Mãi cho đến khi sắc trời dần trở nên trắng xóa, bên trong Thấm Trúc Tiểu Uyển mới đột nhiên truyền ra tiếng hét.

"Tam tiểu thư! Không thấy Tam tiểu thư đâu nữa! Người đâu, mau tới đây!"

Giọng nói chói tai của một nha hoàn đột nhiên đánh thức tiểu uyển vốn đang yên tĩnh.

Gia đinh hạ nhân bọn họ dồn dập đi tìm khắp nơi, đèn lồng từng chiếc từng chiếc được thắp sáng.

Trời còn chưa hoàn toàn sáng, trống án của Đàm Dương châu nha đã được đánh thùng thùng vang lên.

Châu đốc kể cả châu duẫn, hai tên đồng tri, tuần bộ trưởng, hình ngục trưởng vân vân..., tất cả quan chức cấp cao đều bị kinh động.

Vốn dĩ, một vụ án người mất tích nên được giao cho Tuần bộ trưởng xử lý, nhưng vì danh tính đặc biệt của người mất tích, nó đã khiến toàn bộ quan chức Đàm Dương hoảng hốt.

Chỉ vì người mất tích là Triệu Ảnh, con gái thứ ba của Triệu Khai Nhân, người giàu nhất Đàm Dương.

Một số lượng lớn quan nha bộ khoái, quan sai, quan binh, lần lượt được huy động, lục soát khắp thành để tìm kiếm nơi che giấu chuyện xấu.

Địa điểm đã từng tổ chức lôi kéo quan hệ trước đó không được kiểm soát, cũng được kiểm tra nghiêm ngặt, hết thảy hiện hình.