TRUYỆN FULL

[Dịch] Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta

Chương 158: Hình Ngục bộ

Sau khi tội phạm bị kết án tại đại sảnh nha môn, chúng sẽ bị áp giải đến đây, tùy theo kết tội sẽ quyết định áp dụng hình pháp phạt nào.

Lúc này, trước cổng Hình Ngục bộ màu đen xám, có hai bức tượng sư tử đá hung dữ.

Một cỗ xe màu trắng từ từ giảm tốc độ rồi dừng lại.

Phu xe cấp tốc đi xuống, kéo mở cửa xe, để cho những người bên trong đi ra.

Lý Hoắc Vân và Trương Vinh Phương lần lượt xuống xe, nhìn về phía cổng của Hình Ngục bộ.

“Đây là nơi mà Đàm Dương tự xưng là nơi đáng sợ và u ám nhất.” Trên mặt Lý Hoắc Vân không còn nụ cười.

Không phải hắn ta tâm trạng không tốt, mà là chỉ cần hắn ta tới nơi này, tâm tình sẽ không tốt.

“Đi thôi, ta dẫn Trương ca đến gặp cha ta trước.” Lý Hoắc Vân thở ra một hơi, “Nói thật, mặc dù cha ta là lão đại ở đây, ta cũng đã đến đây nhiều lần, nhưng ta vẫn không thích ở đây."

Trương Vinh Phương gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.

Hắn đang đứng trước cửa, có thể nhìn thấy vết máu mờ trên cửa chưa được lau.

Còn có thể nghe thấy tiếng la hét yếu ớt và tiếng gào từ bên trong.

Hắn đưa mắt nhìn về phía trước và thấy phần trên của cánh cổng cũng có khắc hình đầu của một ác quỷ gớm ghiếc.

Ác quỷ há to miệng, lộ ra răng nanh, đối mặt với mọi người sắp vào cửa.

Vào cửa chính này là một lần đe dọa uy hiếp.

Lý Hoắc Vân lúc này cũng không nói thêm, sải bước đi về phía cửa.

Hai người đến gần cổng, một quan binh đội nón rộng vành giữ cổng bước tới và khom người thi lễ với Lý Hoắc Vân.

Sau đó lặng lẽ dẫn hai người vào qua một cánh cửa nhỏ phía dưới bên phải cánh cổng.

Bước vào cổng, bên trong có con đường lát đá trắng phẳng lì.

Đường dẫn thẳng vào cửa lớn đại sảnh bên trong.

Nó được bao quanh bởi hai quảng trường đất trống nhỏ.

Điều khiến ánh mắt Trương Vinh Phương khẽ nhúc nhích đó chính là những hàng kệ gỗ ở khắp nơi trong hai khoảng đất trống.

Các giá chứa đầy các loại đồ dùng bằng kim loại sẫm màu.

Có những chiếc roi được quấn bằng dây đồng, có chiếc nồi to như cái lư đồng, những chiếc ghế tựa lưng cao đầy lỗ dao, và có những thứ lớn như mỏ lết.

Đủ thứ kỳ quái được bày hết giá này đến giá khác.

“Đây là những dụng cụ dùng hình quen dùng của chúng ta. Vừa rồi trời nắng nên chúng ta đem ra phơi khô và mài giũa một chút để chúng không bị han gỉ, hỏng hóc.” Quan binh dẫn đường tươi cười giải thích.

"Thì ra là như vậy."

Trương Vinh Phương gật đầu, cảm thấy nụ cười của các quan bình có chút méo mó và dị thường.

Lý Hoắc Vân ở một bên không nói, chỉ là trầm mặc.

“Vị đạo trưởng này, nghe giọng nói, ngươi không phải là người địa phương, có phải hay không?” Quan binh kia lại trầm giọng hỏi.

“Ừ, ta đến từ huyện Hoa Tân bên kia.” Trương Vinh Phương nói một cách thản nhiên.

"Huyện Hoa Tân? Lúc trước loạn quân ở phía bên kia, không được yên ổn." Quan binh lắc đầu nói: "Nói không chừng qua một thời gian ngắn, sau khi loạn quân bị trấn áp, sẽ bắt được một nhóm phản tặc đến đây. "

“Huyện Hoa Tân có loạn quân nổi dậy?” Trương Vinh Phương trong lòng hơi động.

Hắn đột nhiên nhớ tới sự khác thường của sư phụ và sư huynh trước khi rời đi, chẳng lẽ là...?

"Đúng vậy, không chỉ huyện Hoa Tân, mà một số quận lân cận cũng đã xảy ra vấn đề. Người ta nói rằng một số huyện đốc bên kia đã chết. Bây giờ trú quân của chúng ta bên này cũng đã xuất phát qua đó."

Quan binh kia đáp, với một chút nịnh hót trên khuôn mặt.

"Được rồi, tới đây, hai người có thể tự mình vào đi. Hình ngục trưởng đại nhân đang ở bên trong."

Lý Hoắc Vân và Trương Vinh Phương đã đứng trước đại sảnh.

Một bóng đen hắt vào bên trong, nhấn chìm một nửa đại sảnh.

Và trong khu vực chìm trong bóng tối, một bóng đen cao lớn đang ngồi lặng lẽ sau án tịch.

Khi hai người đến gần, bóng đen ngẩng đầu lên, một đôi mắt giống như chuông đồng xuyên thấu quét qua Lý Hoắc Vân, sau đó đáp xuống Trương Vinh Phương.

“Trương Ảnh của Minh Kính Cung?” Một giọng nam trầm thấp thoát ra từ miệng bóng đen.

"Trương Ảnh của Minh Kính Cung, bái kiến Hình ngục trưởng đại nhân."

Trương Vinh Phương tiến lên một bước, ôm quyền chắp tay, khom mình hành lễ.

Đại Linh tôn Phật sùng Đạo, và có một quy định là Phật Đạo không được quỳ gối khi gặp quan.

Bóng đen chậm rãi đứng dậy, đi về phía trước đi qua án tịch, đi về phía Trương Vinh Phương.

Trong hành lang của Hình Ngục bộ.

Bóng đen cường tráng chậm rãi đi ra bóng râm, hiện ra thân hình dưới ánh sáng.

Đó là một cự hán mặc quan phục mặt đầy râu đen, eo rộng thể tráng, lưng hùm vai gấu.

Người này cao ít nhất phải hai mét, hai tay cường tráng đeo hai bộ giáp da cứng rắn. Trên lưng còn treo thanh khảm đao màu đen rộng bằng bắp đùi.

Lão ta đi tới trước mặt Trương Vinh Phương, hơi cúi đầu một chút nhìn xuống từ trên cao.