Thế mà Trương Vinh Phương lại ngồi lên xe ngựa tự chạy đi mất.
Lần này Lư Mỹ Sa cũng hơi giật mình.
“Xem ra là dự định về rồi mới đưa cho ta.” Nàng thở dài: “Suy nghĩ của hắn luôn có rất nhiều.”
“Thế thì cũng thật khó cho hắn…” Hàn Lộ Tư hiểu rõ.
“Ôi? Sao xe ngựa lại ngừng, hắn xuống kìa.”