“Hiểu rồi, ngươi định hòa giải với ta đúng không?”Trương Vinh Phương híp mắt nói.
“Đạo tử biết rõ còn hỏi, lão tăng hi vọng Sơn Tỉnh có thể trở thành một nơi ẩn náu khỏi thế gian, nhưng gần đây áp lực càng lúc càng lớn. Mà áp lực lớn nhất là đến từ mạch Hải Long vương Không Vô trước kia. Mà hiện tại...” Tuệ Dũng mỉm cười, hơi giống như trút được gánh nặng.
“Ta có thể đồng ý sẽ không động vào ngươi, nhưng ngươi cần nói lý do cho ta biết. Còn có, tin tức về hành tung của ta truyền tới từ đâu?” Trương Vinh Phương trả lời.
“Tất nhiên điều này có thể.” Tuệ Dũng gật đầu: “Không chỉ như vậy, bên phía lão tăng, nếu có chút xíu gió thổi cỏ lay nào, cũng có thể trao đổi, báo tin cho đạo tử đầu tiên.” Hắn ta nhìn thấu rõ ràng, Chân Phật tự là Chân Phật tự, hắn ta là hắn ta.
Bản thân một nhánh của Không Vô có mâu thuẫn với nhánh của hắn ta. Vì sao hắn ta nên đắc tội một đạo tử Đại Đạo Giáo có thế lực thực lực đều cực mạnh vì đối phương?