Dịch: Athox
Người chết không thể sống lại. Tuy rằng trong thế giới tu tiên, đây không phải là chân lý tuyệt đối nhưng muốn tử vong hồi sinh thì vô cùng khó khăn. Với tu vi hiện tại của đám đệ tử Hư Đan cảnh bọn họ thì càng không thể nào thực hiện được. Huống hồ, đối tượng cần hồi sinh lại là một ngọn núi cao vạn trượng.
Vương Lục lại nói: "Ngươi bị kiến thúc thông thường trói buộc rồi. Kỳ thực, nếu nghĩ ngược lại thì sẽ thấy, chính vì đẳng cấp của thứ kia cao hơn thỏ rừng rất nhiều, cho nên mới dễ dàng thực hiện tử vong hồi sinh. Hơn nữa, thân thể của nó đã tiến hóa đến mức "đỉnh thiên lập địa" như vậy, rất có thể chỉ cần một chút kích thích là có thể khiến nó sống lại."
Giang Lưu nghe vậy, ngẩn người, trong đầu lóe lên một tia sáng nhưng lại không nắm bắt được.
Dù sao thì hắn là người tu luyện Huyền Kim Chiến Thể, không am hiểu về công pháp. Nhưng những người khác sau khi nghe Vương Lục nói xong thì đều như được khai sáng. Đặc biệt là Diệp Phỉ Phỉ của Vạn Pháp tiên môn, nàng hưng phấn nói: "Không sai! Thật ra, tồn tại có đẳng cấp càng cao thì càng dễ dàng xuất hiện đặc điểm sinh mệnh. Nơi động thiên phúc địa so với rừng sâu núi thẳm thì càng dễ xuất hiện Sơn linh, linh vật thượng phẩm so với phàm vật thì càng dễ dàng được điểm hóa thành tinh, mà Bổ Thiên thạch so với đá bình thường thì càng dễ hấp thu thiên địa linh khí. Nếu dựa theo lý luận này, cho dù thứ kia đã chết nhưng dù sao cũng để lại một thân thể cường hãn như vậy, nói không chừng thật sự có thể khiến nó sống lại..."