Dịch: Athox
Ban đầu hắn còn tưởng rằng sau khi từ Vân Đài sơn trở về có thể sống an ổn một hai năm nhưng xem ra là không thể nghỉ ngơi lâu như vậy được rồi. Cho dù là áp lực từ Chu Thi Dao, hay là làn sóng thời đại mà sư phụ nói lại thì, đều khiến Vương Lục cảm thấy nóng lòng muốn thử.
Thái Cổ Kiếm Trủng sao? Hy vọng sẽ không khiến ta thất vọng.
Ở Đông Ly Châu xa xôi, trên một tảng đá bằng phẳng được thanh phong và dòng nước trong vắt bao quanh, Hải Vân Phàm nhẹ nhàng đặt bút xuống, đưa tay rút pháp lực của giấy truyền tin Tùy Ảnh ra, phá hủy món đạo cụ đắt tiền này. Sau đó, phía sau vang lên một giọng nói hỏi.
"Hồi âm của Vương Lục thế nào?"