Vương Vũ ngẩng đầu lên trời thở dài: "Thế nhân hiểu lầm ta nhiều quá."
Lý Hàn cười lạnh mấy tiếng, sau đó lại nói: "Nếu các ngươi không yên tâm, sau này có thể kiểm tra xem chúng ta có dùng thuật pháp cưỡng chế tẩy não Tiên thú hay không, trong vòng mười năm này, chúng ta cũng hoan nghênh các ngươi đến thăm nàng ấy bất cứ lúc nào, cung cấp cho nàng ấy đủ loại điều kiện tốt đẹp, cuối cùng để cho Tiên thú tự mình quyết định xem bên nào phù hợp với nàng ấy hơn, mọi người dám đánh cược thì phải dám chịu thua."
Vương Vũ nói: "Ngự Thú tông các ngươi là địa chủ, gần nước lúc nào cũng được hưởng lợi trước, như vậy có phần không công bằng."
Lý Hàn đáp: "Đúng vậy, Ngự Thú tông chúng ta chính là địa chủ, gần nước được hưởng lợi trước, còn về phần công bằng... Ai bảo Linh Kiếm phái các ngươi không tự mình thiết lập phân đà ở Vân Đài sơn? Nếu như các ngươi sớm xây dựng phân đà ở đây từ mười mấy năm trước, chẳng lẽ Ngự Thú tông chúng ta dám giành địa bàn với Linh Kiếm phái - một trong Ngũ Tuyệt của Vạn Tiên minh sao? Chuyện Tiên thú vốn dĩ chính là do chúng ta lên kế hoạch trước, Linh Kiếm phái các ngươi tự dưng chen chân vào, vậy mà còn dám nói chúng ta không công bằng sao?"
Thấy sau mấy vòng đối thoại, Lý Hàn đã mơ hồ chiếm thế thượng phong, Vương Vũ vừa âm thầm cười thầm, vừa nháy mắt ra hiệu cho đồ đệ.