Thiếu nữ khoát tay, chỗ mẫn cảm trên người liền sáng lên bạch quang, che khuất tầm mắt người khác...
"Không ngờ ngươi vẫn là phái Thánh Quang..." Vương Lục không khỏi bật cười, thấy thiếu nữ ý chí kiên quyết, cũng không khuyên nữa, dù sao người ta bằng lòng phát phúc lợi, mình cần gì ngăn cản? Nên nhanh chóng phát huy sở trường đã gặp qua là không quên được của học bá, có thể nhớ được bao nhiêu thì nhớ.
Tiên thú mới hóa hình, không rành thế sự, không thông nhân tình, thuần khiết như giấy trắng. Nhưng thấy nàng nói năng cử chỉ cũng không phải loại hình thái Tiên thú như Lưu Ly Tiên cùng Kỳ Kỳ, nàng vẫn là lấy thú tính làm chủ nhưng sau khi hóa thành người, thần trí khai sáng, lý tính tăng trưởng, đợi qua ba ngày, quen thuộc quy tắc, tất nhiên sẽ sinh ra liêm sỉ, đến lúc đó sẽ không có loại cảnh đẹp này nữa.
Nhưng chuyến đi Vân Đài sơn lần này cuối cùng cũng đã kết thúc, Nguyệt Linh hóa hình, kẻ địch chết hết, có thể làm cơ bản đều làm, kế tiếp chỉ cần đưa Nguyệt Linh về trong núi, chuyến đi xuống núi rèn luyện liền đại công cáo thành, mà vì tránh cho đêm dài lắm mộng, chi bằng trực tiếp vận dụng Thiên phù là được.
Cho dù giá trị của Linh Kiếm Thiên phù xa xỉ nhưng so với Tiên thú thì không bằng chín trâu một sợi lông, Vương Lục dùng tới không chút nào tiếc rẻ, hắn lấy Thiên phù từ trong giới tử đại ra, chỉ thấy trên một tấm Linh Phù trong suốt lấp lánh, tinh tế viết hơn một ngàn chữ phù, mỗi một chữ phù đều ẩn chứa lực lượng huyền diệu. Mà nửa đoạn dưới của Linh Phù thì để trống không, đó là nơi người sử dụng lưu lại ấn ký của mình. Một khi lưu lại ấn ký trên Thiên phù, khi phát động chỉ cần ở trong vòng trăm mét xung quanh Thiên phù, sẽ bị pháp lực kéo vào trong Truyền Tống Trận, một đạo truyền tống đến vị trí chỉ định. Hiện giờ Linh Kiếm Thiên phù chỉ lưu lại ấn ký của Vương Lục, Lưu Ly Tiên và Kỳ Kỳ, hiện tại muốn Miêu nữ, Tiểu Thất và Nguyệt Linh lưu danh, một tấm Thiên phù có thể truyền tống mười người, còn rất nhiều chỗ trống.