"Đại sư tỷ quả nhiên là Đại sư tỷ, lúc nào cũng oai phong lẫm liệt như vậy. Ta còn tưởng rằng sau lần kỳ ngộ kia, ta và Tiểu Lưu Ly không nói là vượt qua nàng, ít nhất cũng có thể sánh vai, xem ra ta vẫn cần phải tu luyện thêm."
Vương Lục liên tục tấm tắc khen ngợi nhưng mỗi lời nói ra đều khiến tâm trạng A Hạ thêm phần tuyệt vọng.
Nhưng cũng vào lúc này, bên tai Vương Lục vang lên truyền âm của Tiểu Thất: "Ngươi đủ rồi đấy, nói nhảm với tên rác rưởi đó làm gì? Không biết nói nhiều dễ lộ sơ hở sao? Bên ta tình hình đang rất nguy cấp, ngươi còn không mau trở về?"
Trên mặt Vương Lục vẫn giữ nụ cười giễu cợt và khinh thường nhưng giọng điệu khi nói chuyện với Tiểu Thất lại đầy bất đắc dĩ.
"Trở về? Làm sao trở về? Tính cả đám linh thú của Ngự Thú tông bên cạnh ta, có đến hai mươi cao thủ Kim Đan kỳ, ta lại đang lơ lửng trên không trung, Vô Tướng công cảnh giới đứng trên hư không ta còn chưa luyện thành, ngươi thật sự cho rằng ta có thể xông ra khỏi vòng vây này sao?"