Các tu sĩ Ngự Thú tông tụ tập ở phụ cận Quan Vân phong, sau đó trơ mắt nhìn đám người Vương Lục ở trong Vọng Nguyệt cốc tĩnh dưỡng khôi phục, trơ mắt nhìn Tiên thú Nguyệt Linh khiến bọn hắn thèm nhỏ dãi đã lâu lột xác từng chút một dưới lễ rửa tội của Đế Lưu Tương, thậm chí trơ mắt nhìn cự lang thoát khỏi trói buộc, há miệng ngậm đi Linh bảo Ngự Thú Quyển, nhanh như chớp xông vào Vọng Nguyệt cốc, nằm gọn trong kiếm vực che chở của Vương Lục... Tình thế từng bước trượt về phía vực sâu.
Đêm mười lăm tháng bảy, dài dằng dặc hơn dự đoán của bất kỳ ai.
Không biết qua bao lâu, ánh trăng màu vàng trên bầu trời dường như thoáng phai nhạt đi một ít, tinh thần các tu sĩ Ngự Thú tông chấn động, tưởng rằng cơn ác mộng này đã đi đến hồi kết nhưng một lát sau liền phát hiện, không phải kim quang trên bầu trời ảm đạm, mà là ánh sáng trong Vọng Nguyệt cốc trở nên rực rỡ hơn.
Tiên thú Nguyệt Linh đã hấp thu đủ Đế Lưu Tương, tiến vào giai đoạn hóa hình chân chính.
Quá trình hóa hình của Tiên thú, đối với rất nhiều người mà nói là cảnh tượng vô cùng đáng để quan sát, đáng tiếc Nguyệt Linh sau khi hút đầy Đế Lưu Tương, lại đem thân thể bao phủ trong hào quang dày đặc, giống như một cái kén khổng lồ.