Nhìn Lưu Ly Tiên đang cười rạng rỡ, Miêu nữ há miệng định nói nhưng lại phát hiện những lời cảm kích mà nàng đã chuẩn bị từ trước đến giờ lại không thể thốt ra thành lời.
Ân tình lớn như vậy, làm sao có thể dùng lời nói để diễn tả hết được?
Tầm mắt của nàng dần trở nên mơ hồ nhưng đúng lúc này, giọng nói của Vương Lục vang lên.
"Xong rồi à? Vậy thì chúng ta bàn đến chuyện thù lao đi. Theo như lời ngươi nói, tiếp theo ngươi phải sinh con đẻ cái cho ta, đúng không?"
… Cho cái mẹ ngươi ấy!