A Hạ mất rất nhiều thời gian tự an ủi bản thân, vắt óc nghĩ ra đủ lý do để tự thuyết phục chính mình, rốt cuộc cũng tạm thời dẹp yên được sự dao động sau khi thất bại.
Thật sự quá nguy hiểm, lúc trước khi hắn dùng phù dịch chuyển tới nơi bí mật này, nội tâm tràn ngập sợ hãi, đạo tâm vốn vững như bàn thạch trong Ngọc Phủ cũng suýt nữa sụp đổ vì nỗi khiếp đảm tột độ. Lần này hắn thua thảm hại thật rồi.
Hiện tại tâm tình đã bình phục, xem như tránh được nguy cơ tẩu hỏa nhập ma nhưng mọi chuyện vẫn chưa thật sự được giải quyết. Sau khi bình tĩnh lại, hắn phải đối mặt với tình cảnh bi đát trước mắt.
Trước mặt đám người Đại trưởng lão, hắn đã hùng hồn thề thốt, còn điều động một lượng lớn tài nguyên của phân đà để bày ra bẫy rập tất sát. Giờ đây mang kết quả này trở về... E là sẽ bị Hổ Vương đánh chết mất. Nghĩ tới đây, tâm trạng vừa mới bình ổn lại bắt đầu dậy sóng. A Hạ hít sâu một hơi...
"Linh Yên, lăn ra đây cho ta!"