Cũng vào lúc này, bởi vì con đường tu hành cá nhân của hắn đã đi đến tận cùng nên hắn bắt đầu đảm nhiệm chức vụ Tuần thú sư trong môn phái, trong Ngự Thú tông, linh thú được thuần phục đều được dạy dỗ bài bản, huyết thống thường đều không tệ, con linh thú đầu tiên mà A Hạ tiếp xúc chính là một con cự viên trong vòng mấy năm ngắn ngủi đã nâng cao mấy phẩm cấp, hóa hình thành công.
Lúc ấy, hắn nhìn con súc sinh kia, con đường tu hành của nó còn thuận lợi hơn hắn, loại tâm trạng phức tạp này khó có thể diễn tả thành lời, cho nên hắn không nhịn được ra tay ngăn cản, khiến cho con linh viên kia sau khi hóa hình thành người tuy rằng thực lực tổng hợp đã vượt qua A Hạ nhưng trong xương cốt vẫn sợ hãi Tuần thú sư, nghe lời A Hạ răm rắp.
A Hạ cũng không khách khí, mang theo con linh viên kia cùng đi vào hiểm địa, muốn hái một cây linh thảo đã thành hình. Hắn để cho linh viên kia liều mạng đi quấn lấy Yêu thú đang bảo vệ linh thảo, bản thân thì nhân cơ hội cất linh thảo vào trong túi. Sau đó linh viên kia bị trọng thương sắp chết, hắn lại đem linh thảo luyện chế thành đan dược, sau khi uống vào tu vi lại tiến thêm một tầng, đạt đến cảnh giới Kim Đan trung phẩm.
Vì thế điều này khiến hắn lập tức hiểu được một đạo lý, một người mạnh hay yếu, có lẽ không được quyết định bởi tu vi của bản thân hắn, mà ở chỗ năng lực khống chế người khác của hắn. Giống như vị hoàng đế trên thế gian, tay nắm thiên quân vạn mã, có lẽ bản thân hắn yếu đuối hơn bất kỳ binh sĩ nào nhưng lại có thể phất tay diệt quốc, ai dám nói hắn không mạnh?
Như vậy, Tu Tiên giới cũng giống như thế, chỉ cần có thể khống chế những kẻ mạnh kia, đương nhiên chứng minh hắn mạnh hơn kẻ mạnh, cái gọi là thực lực chẳng phải chính là năng lực hoàn thành mục tiêu hay sao? Bản thân mạnh mẽ là thực lực, khống chế người khác trở nên mạnh mẽ cũng là một loại thực lực, mà thân phận Tuần thú sư vừa vặn cho hắn sân khấu phô diễn tốt nhất. Hắn cũng không cảm thấy việc này có gì không ổn, đối với người có thiên phú hạn chế mà nói, muốn tiến thêm một bước, phải bất chấp thủ đoạn. Đồng thời hắn cũng không phải là loại người tùy ý lãng phí linh thú của tông môn, mỗi một lần linh thú bị hy sinh, đều có thể đổi lấy lợi ích lớn hơn —— dù sao đây chính là kỹ thuật mưu sinh của hắn, không thể qua loa. Cho nên các vị Trưởng lão trong tông môn cũng làm ngơ đối với chuyện này.