Tuy rằng Linh bảo bị ô uế nhưng cũng không đến mức bị hủy hoại nhưng trong thời gian ngắn không thể nào sử dụng được. Bởi vậy, Chúng Sinh Bình Đẳng và Thuận Tiện Chi Môn, thứ có thể phá giải Ngũ Nhạc Đoạn Mạch Thuật coi như đã bị vô hiệu hóa hoàn toàn. Không có Linh bảo của Tiểu Thất, chỉ dựa vào Vương Lục và Lưu Ly Tiên làm sao có thể thoát khỏi tay một tên Kim Đan chân nhân?
Nhưng Tiểu Thất cũng không hề nóng vội, bởi vì Vương Lục thoạt nhìn vẫn rất bình tĩnh, chỉ cần hắn không hoảng, nàng cũng không có gì phải sợ.
Nhưng mà sau đó nàng lại nghe thấy Vương Lục thở dài nói: "Thất Nương, lúc trước khi ngươi cùng sư phụ ta du lịch Cửu Châu, có phải thường xuyên bị sư phụ ta mắng không?"
Tiểu Thất trầm mặc một lát, quyết định không trả lời.
"Nói thật đi, ngươi thật sự là quá ngốc, vừa rồi ngươi đã muốn một trượng đánh chết ả ta, hà tất gì phải giả nhân giả nghĩa nữa? Đánh bay thi thể của ả ta, chôn cất ả trong đất đá, ngươi nghĩ nàng ta sẽ bò dậy nói cảm ơn ngươi sao? Ả chỉ có thể bò dậy cười nhạo ngươi ngu ngốc mà thôi."