Vương Lục cười: "Có duyên? Có duyên gì, nói nghe thử xem?"
Rõ ràng là ả sư muội này đã chuẩn bị trước, ả ta nghiêm túc nói: "Danh tiếng của Ngự Thú tông, chắc hẳn đạo hữu cũng từng nghe qua, về khoản điều giáo linh thú, chúng ta là nhất nhì Cửu Châu. Tuy quý phái cũng có sở trường riêng nhưng không am hiểu công pháp ngự thú."
"Rồi sao?"
"Con linh khuyển này trời sinh đã có linh tính, nếu được dạy dỗ bài bản thì tiền đồ vô hạn. Xin mạo muội nhưng ngươi nuôi nó như vậy, chỉ sợ sẽ làm hỏng nó, uổng phí tài năng của nó."
"Rồi sao?"