May mà thời gian gian nan cuối cùng cũng trôi qua, Diệp Khinh Trần thở phào nhẹ nhõm, mỉm cười giới thiệu cho Vương Lục về phong thổ Vân châu.
Vân châu nằm ở phía Tây Bắc Thương Khê châu, là một phần quan trọng của Cửu Châu đại lục, diện tích rộng lớn, tài nguyên phong phú, đặc điểm lớn nhất chính là: Loạn.
Khác với những nơi như Thương Khê châu có Ngũ Tuyệt của Vạn Tiên minh trấn áp, Vân châu chưa từng xuất hiện một giáo phái nào có thực lực quá mạnh, ngay cả những môn phái như Vạn Tượng tông, Lưu Vân tông cũng không có, cả Vân châu bị chia cắt bởi mấy chục, thậm chí là hơn trăm môn phái tam tứ phẩm như Bạch Long quan, Từ Vân sơn, nói dễ nghe là trăm hoa đua nở, nói khó nghe chính là loạn lạc, cát cứ.
Tình hình như vậy vừa có lợi vừa có hại, lợi thế là tình hình hỗn loạn, có lợi cho những giáo phái như Trí Giáo nhưng nhược điểm là nếu không cẩn thận sẽ lật thuyền, với thực lực hiện tại, Trí Giáo vẫn chưa thể so sánh với những môn phái tam tứ phẩm kia.
Cho nên mấy ngày trước, khi Vương Lục truyền tin cho Diệp Khinh Trần bảo hắn chuẩn bị Lăng Vân chu cùng đến Vân châu, Diệp Khinh Trần rất tò mò, không biết lần này Giáo chủ đại nhân đến Vân châu muốn làm gì.