Nhưng nhìn tầng mây trắng xóa bên ngoài phi chu, cùng với bầu trời quang đãng, trong lòng Lưu Ly Tiên không khỏi nghi hoặc, bây giờ bay như vậy, chưa đến hai ngày đã đến Vân châu rồi, vậy còn cần ghi nhớ gì trên đường đi nữa? Nhưng mà... Đã là sư phụ yêu cầu, vậy thì cứ ghi nhớ thôi.
Lưu Ly Tiên tuy ngây thơ hồn nhiên nhưng trí nhớ rất tốt, nàng ngơ ngác đứng bên cạnh đại sảnh, nhìn những đám mây cuồn cuộn như thác nước chảy ngược bên ngoài cửa sổ, trong lòng đã ghi nhớ toàn bộ cảnh tượng, thậm chí còn tự mình tưởng tượng ra hình dạng cho từng đám mây, ví dụ như có đám giống thịt nướng hình bầu dục, có đám giống thịt nướng hình vuông, có đám giống như thịt nướng đang nhỏ mỡ, còn có... Thiếu nữ nghiêm túc ghi nhớ, chuẩn bị sau khi trở về sẽ kể lại cho sư phụ nghe, tin rằng lão nhân gia sẽ rất vui mừng.
Về phần Vương Lục và Diệp Khinh Trần, lúc này đang ngồi quanh một chiếc bàn trà trong đại sảnh, Diệp Khinh Trần đang báo cáo tình hình công việc mấy năm nay.
Mấy năm nay Vương Lục bế quan tu luyện trong núi, mười ngày một lần, tóm tắt tình hình Trí Giáo đều được gửi đến Vô Tướng phong thông qua Thuận Phong Tốc Dịch, bởi vậy hắn cũng nắm được tình hình đại khái nhưng một số chi tiết quan trọng vẫn cần Diệp Khinh Trần bổ sung thêm.
Nhìn chung, Trí Giáo đang phát triển rất tốt, cho dù không có Vương Lục trực tiếp quản lý cũng đã có nền tảng để tự phát triển. Hiện nay, số lượng giáo đồ Trí Giáo đã lên đến hơn mười vạn người, Đại Minh quốc là nền móng của Trí Giáo, càng được hắn gây dựng như một cỗ máy hái ra tiền, ba người Diệp Khinh Trần, Lý Na Na, Minh Vân đạo nhân, danh vọng trong Đại Minh quốc so với Tể tướng cũng không kém là bao, năng lực điều động của giáo phái có thể nói là vô cùng lớn mạnh.