Nếu đổi lại là người khác, khi gặp phải chiến thuật phòng ngự của Vương Lục, chắc chắn sẽ luống cuống tay chân. Nhưng Lưu Ly Tiên thì khác, cảnh giới của nàng ấy cao hơn Vương Lục một bậc, chỉ cần một kiếm là có thể phân định thắng bại.
"Rốt cuộc con bé đang lo lắng điều gì?" Hoa Vân không dám tin, "Chẳng lẽ trong mắt Tiểu Lưu Ly, con bé không chịu nổi một đòn của Vương Lục? Không thể nào, hay là mấy năm nay sư tỷ lại cường hóa tâm ma đại thệ?"
Lưu Hiển cũng nghi ngờ: "Không thể nào, bộ lời thề năm đó là do mấy người chúng ta suy nghĩ rất lâu mới quyết định được, mỗi một chữ đều không thể thay đổi... Sao có thể dễ dàng cường hóa như vậy? Với trình độ hiện tại của Vương Lục, tuyệt đối không thể nào phản đòn được công kích của Lưu Ly Tiên, ngay cả việc tiếp chiêu cũng đã rất miễn cưỡng, trừ phi hắn đã Trúc Cơ thì còn có thể..."
Lực phòng ngự được cường hóa bởi tâm ma đại thệ quả thật rất đáng sợ, nhưng Kiếm Tâm Thông Minh của Lưu Ly Tiên cũng không hề kém cạnh! Ngay cả Trảm Tử Dạ Trúc Cơ trung kỳ cũng không dám trực tiếp đón nhận mười hai thanh phi kiếm kia, chẳng lẽ Vương Lục có thể tiếp được, thậm chí là đánh trả?
Đáng tiếc là trên đài và dưới đài bị trận pháp ngăn cách. Để tránh việc đệ tử trên đài bị Trưởng lão các phái khác nhìn thấu, để lộ bí mật công pháp của môn phái, Vân Lộc Thiên Thai đã che giấu rất nhiều thông tin, ngay cả Trưởng lão Linh Kiếm phái cũng không nhìn thấy toàn cảnh. Không ai hiểu vì sao Lưu Ly Tiên lại kiêng kị Vương Lục đến vậy.