"Ngươi?"
Vương Lục lại không để ý tới Diệp Phỉ Phỉ, lạnh giọng mắng chó nhà mình: "Ngu xuẩn, cho ngươi hai cơ hội cũng không cắn trúng người, ta nuôi ngươi để làm gì?"
Con chó ngốc nức nở, vô cùng thê thảm.
"Kêu, chỉ biết kêu, có bản lĩnh thì cắn nữ nhân kia xuống cho ta! Nhanh lên!" Vương Lục vừa nói vừa ra sức đạp một cước.
Chó ngốc kêu thảm một tiếng, máu tươi phun ra không ngừng.