Văn Bảo nhướng mày: "Nói tới mới nhớ, ta vừa lóe lên một ý tưởng tuyệt vời, trên đường về đã nghĩ ra cả đoạn mở đầu rồi. Truyện có tên là "Môn đồ Trí Giáo", kể về một cao thủ tuyệt thế mang hai nhân cách, khi đeo mặt nạ thì trầm lặng nhu nhược, nhưng chỉ cần tháo mặt nạ xuống là bá đạo ngầu lòi..."
Vương Lục kinh ngạc nhìn Văn Bảo, im lặng một lát rồi vỗ vai hắn: "Tốt lắm, đừng thái giám truyện là được."
"Hả?"
Sau đó hơn nửa tháng, Vương Lục và Văn Bảo mặt dày ở lì tại quán trọ Như Gia, chuyên tâm sáng tác.
Còn bà chủ sau nhiều lần phản đối bất thành cũng chẳng buồn để ý nữa, mỗi ngày đều nấu cháo trắng cho hai vị văn nhân này ăn, xem như tận tâm với đồng đội.