Vương Lục nhíu mày thật sâu: "Nỗi khổ tâm của nàng ta là bởi vì chính nghĩa và công lý của thế giới này sao?"
"... Này, dù sao nàng ta cũng là sư phụ của ngươi đấy."
Thấy Vương Lục cố chấp như vậy, Phong Linh —— thôi được rồi, cứ theo ý nàng ta mà gọi là Tiểu Linh Nhi vậy, bởi vì tình nghĩa tỷ muội nên đã giải thích cặn kẽ cho Vương Lục.
"Chuyện khác ta không đề cập tới... Cứ nói về Vô Tướng Công mà ngươi đang tu luyện đi, hiện tại Vô Tướng Kiếm Cốt của ngươi đã có chút thành tựu, ngươi cảm thấy thế nào?"
Vương Lục cười lạnh một tiếng, đang định mở miệng thì bị Tiểu Linh Nhi ngắt lời: "Nói thật lòng đi."