Chưởng môn Phong Ngâm cười giải thích: "Vương Lục, ngươi nhập môn chưa lâu, e là sư phụ ngươi cũng chẳng có kiên nhẫn dạy bảo ngươi bao nhiêu kiến thúc thông thường môn phái... Cho nên không nhận ra cũng không có gì kỳ quái. Vị này là Thất sư thúc của ngươi, Thất Trưởng lão của Thiên Kiếm đường, Phong chủ Thanh Vân phong, ngài ấy vân du bên ngoài ba năm, hôm nay mới trở về. Vừa về đã nói muốn gặp ngươi, cho nên ta mới gọi ngươi đến đây."
Thất sư thúc!? Vương Lục giật mình kinh hãi, thầm nghĩ khó trách mình bị triệu hồi gấp gáp như vậy thì ra là vị khổ chủ Phong chủ Thanh Vân phong kia tìm đến tận cửa rồi! Gã này trở về đúng là không đúng lúc, hơn nữa rõ ràng là đến giả bộ ân cần, lại còn cố ý chọn Phấn Hồng lâu để gặp ta... Quả là lòng lang dạ sói!
Không biết Linh tỷ và tên mập kia có bản lĩnh hái được Xích Luyện Quả hay không, nếu không tờ giấy phép ta vất vả lắm mới moi được từ tay Mộc Hiểu kia chẳng phải là lãng phí rồi sao...
Trong lúc suy nghĩ, Thất Trưởng lão đã mở miệng trước: "Ha ha, ngươi chính là đồ nhi của Ngũ sư tỷ, Vương Lục, tên tiểu tử Không Linh Căn tạo nên kỳ tích hơn hai năm trước đó sao? Ừm ừm, quả nhiên danh bất hư truyền, rất giống Ngũ sư tỷ!"
Trong lòng Vương Lục lập tức khó chịu: Ai mà thèm giống cái loại sư phụ không biết xấu hổ kia chứ!? Vị sư thúc này vừa gặp mặt đã buông lời phỉ báng, chẳng lẽ là cố ý gây phiền phức cho ta sao?