Đương nhiên, đây cũng chỉ là suy đoán, chênh lệch giữa Kim Đan và Nguyên Anh lớn hơn nhiều so với chênh lệch giữa những cảnh giới thấp, huống chi mấy vị Trưởng lão kia đều là Nguyên Anh đỉnh phong, trên lý thuyết đánh Kim Đan đỉnh phong ít nhất cũng là một chọi mười. Vô Tướng Công của sư phụ tuy cường hãn tuyệt luân, nhưng đều là môn hạ Linh Kiếm phái, tu hành cổ pháp, tuyệt học của mấy vị Trưởng lão kia cũng chưa chắc kém hơn...
Vương Lục với tinh thần nhàm chán của một nhà thám hiểm chuyên nghiệp, tự tưởng tượng một màn sư phụ đại nhân làm chuyện xấu bị hai ba vị Trưởng lão bắt được, sau đó lấy thân thể để chuộc tội, rồi cảm khái bản thân ở trên núi hai năm quả nhiên bị bầu không khí của Vô Tướng phong ảnh hưởng quá sâu, đã vô phương cứu chữa. Hiện tại không phải lúc để tưởng tượng vớ vẩn.
Kiếm cốt tầng tám đại thành đương nhiên đáng mừng, nhưng bước tiếp theo mới là mấu chốt trong mấu chốt - dẫn khí nhập thể. Theo như lời sư phụ, khi cảnh giới đại thành, chính là lúc hắn hiểu rõ bí mật Không Linh Căn, ngày dẫn khí nhập thể. Vậy thì, hiện tại và trước kia, rốt cuộc có gì khác biệt...
Vương Lục nhắm mắt lại lần nữa, ném cơn đau còn sót lại ra sau đầu, một lần nữa tiến vào thế giới nội thị.
Khi mở mắt ra, Vương Lục chỉ cảm thấy trước mắt sáng ngời, nhìn quanh bốn phía, thế mà lại là trời quang mây tạnh! Dưới ánh mặt trời vàng rực rỡ, đập vào mắt là một vùng non xanh nước biếc, suối chảy róc rách, chim hót hoa nở.