Vậy mà chỉ trong một tháng ngắn ngủi, tên phế vật này đã lột xác!
Ngoài Vương Lục ra, chắc chắn không còn ai có thể tạo ra kỳ tích như vậy - Vương Trung không cho rằng Vương Lục sẽ mang theo một tên phế vật hoàn toàn vô dụng để tham gia chế độ khiêu chiến. Chắc chắn Văn Bảo đã phát huy tác dụng rất lớn, mà có thể khiến một tên phế vật phát huy tác dụng, chẳng phải là biến phế vật thành bảo bối là gì? Bây giờ ngẫm lại, hình như Vương Lục rất am hiểu chuyện này. Hai năm trước, cũng chính là nhờ đi theo Vương Lục, một tên tiểu thư đồng như hắn mới có thể trở thành thiên tài của Linh Kiếm phái.
Nghĩ đến đây, Vương Trung len lén nhìn ra từ sau gốc cây, vừa hay nhìn thấy thân ảnh to béo của người kia đang đứng bên cạnh Vương Lục, trong lòng không khỏi đau xót. Vị trí đó, vốn dĩ là của hắn, nhưng lại bị chính hắn chắp tay nhường cho người khác!
Hối hận ư? Nói không hối hận thì là tự lừa mình dối người. Nhưng... Nhưng cho dù có được chọn lại, hắn vẫn sẽ chọn con đường hiện tại... có lẽ vậy.
Trong lúc nhất thời, mọi người đều mang tâm sự riêng, chỉ có một nữ nhân dịu dàng lên tiếng chúc mừng.