Vương Lục chẳng thèm để ý nói: "Gặp phải bình cảnh thì đột phá là được, đường đường là Không Linh Căn còn sợ bình cảnh sao?"
"Giảm thọ một trăm năm, có thể... Sẽ khiến phẩm chất linh căn của ngươi hạ xuống, gây ra ảnh hưởng không thể nào cứu vãn, như vậy cũng không sao?"
"Không sao, cứu Lưu Ly là quan trọng nhất, dù sao ta là nhà thám hiểm chuyên nghiệp, ta sợ gì chứ? Hơn nữa Không Linh Căn của ta còn chưa đủ tệ sao, phẩm chất có hạ xuống thì hạ xuống, cùng lắm thì ta đi theo con đường phàm nhân tu tiên, cũng chưa chắc đã tuyệt vọng."
"Ngươi..." Nhìn thấy Vương Lục kiên định như vậy, Tiểu Thất thầm cảm khái sư đồ Vô Tướng phong này quả nhiên là cùng một giuộc.
Lúc bình thường thì xấu xa đến mức muốn đánh chết, thế nhưng đến lúc nguy cấp, lại đáng tin cậy hơn bất kỳ ai. Tên nhóc này tuổi còn trẻ nhưng đã có phong thái của sư phụ hắn rồi.