Nhưng là một người coi trọng học thuật, Vương Lục hiểu rõ nguyên tắc tôn trọng sự thật, bất kể lý luận có phi logic đến đâu thì những gì tận mắt chứng kiến mới là thật.
Mà sự thật chính là, Vương Lục có thể cảm nhận được rất rõ ràng thời không vặn vẹo, theo từng gợn sóng khuếch tán trong hồ, sóng Nguyệt Hoa Tinh Túy cuồn cuộn cũng trở nên nhu hòa hơn rất nhiều, dễ dàng hấp thu, trở thành thuốc bổ thượng hạng dùng để tu dưỡng Nguyên Thần.
Vương Lục có thể cảm nhận được rất rõ ràng, theo dòng Nguyệt Hoa Tinh Túy tràn vào cơ thể, Nguyên Thần của hắn đang nhanh chóng cô đọng lại, từ cảnh giới chín hư một thực dần dần tiến hóa thành nửa hư nửa thực, cả Ngọc Phủ như được bao phủ bởi một tầng kim quang rực rỡ.
Tiến trình này vốn dĩ cần phải mất đến vài năm Vương Lục mới có thể hoàn thành… Cũng may hắn là người có thiên phú hơn người, bất kể là Ngọc Phủ hay Nguyên Thần, đều có thể nhanh chóng khôi phục sau khi tu luyện. Nhưng dù sao thì một tu sĩ cũng không thể nào trong thời gian ngắn ngủi có thể cô đọng Nguyên Thần từ Cửu Hư Nhất Thực đến nửa hư nửa thực, điều này chẳng khác nào muốn một người tăng hoặc giảm hai trăm cân chỉ trong một ngày, căn bản là chuyện không thể nào.
Nhưng khi thời không bị vặn vẹo, một ngày trở thành một năm, thậm chí là hai năm thì những biến hóa to lớn này cũng không có gì là lạ.