"Lợi dụng thói háo sắc của hắn?" Bà chủ vẫn chưa hiểu lắm, nhưng trong lòng lại dâng lên dự cảm chẳng lành. Đợi đến khi nàng phát hiện Vương Lục và Văn Bảo đều đang dùng ánh mắt vô cùng nghiêm túc và chuyên chú, lại mang theo nỗi chờ mong mãnh liệt nhìn chằm chằm vào mình, rốt cuộc nàng cũng hiểu được kế hoạch của Vương Lục. Bà chủ lập tức tức giận nói: "Chuyện đó ngươi đừng hòng mơ tưởng!"
"Ha ha, Linh tỷ, tỷ không cần phải thẹn thùng như vậy. Tỷ chính là khắc tinh của đám tu sĩ, nhân lúc đối phương không kịp đề phòng mà phát động tấn công bất ngờ, đừng nói là một tên Trúc Cơ tầm thường, cho dù là lão quái Nguyên Anh cũng sẽ bị tỷ đánh cho hoa mày chóng mặt. Tỷ chính là ứng cử viên sáng giá nhất cho nhiệm vụ đánh lén đó!"
"Hừ hừ." Bà chủ cười lạnh.
"Hơn nữa, Linh tỷ, dung mạo tỷ xinh đẹp như hoa… Không, phải nói là tuyệt sắc khuynh thành! Chỉ e vừa lộ diện đã có thể khiến cho lão già háo sắc kia thần hồn điên đảo, không đánh đã tự thua! Nếu tỷ không ra mặt, vậy thì ai ra mặt đây!?"
"Ha ha, ánh mắt của ngươi cũng thật tinh tường… Không đúng!" Bà chủ vừa mới thả lỏng thần sắc, lập tức nghiêm nghị trở lại: "Kẻ nào vừa nói ta thô lỗ như đàn ông, không có chút nữ nhân nào thế hả?"