Chu tiên sinh nghe vậy, nhướng mày: "Linh Kiếm phái?"
Một lát sau, hắn gật đầu nói: "Hóa ra là cao đồ Linh Kiếm phái, khó trách lại có thân thủ bất phàm như vậy, thế nhưng cho dù là Linh Kiếm phái thì cũng phải biết đến hai chữ đạo lý chứ? Ngươi vô duyên vô cớ nhục mạ Thất Tinh môn chúng ta, lại còn dùng thủ đoạn cường bạo để uy hiếp dân làng vô tội, chẳng phải là... có phần không giảng lý lẽ rồi sao?"
Vương Lục nghe vậy, trong lòng kinh ngạc: "Tên này bị điên à? Nghe thấy danh tiếng Linh Kiếm phái mà không sợ hãi quỳ xuống liếm giày, ngược lại còn dám đứng đây nói chuyện đạo lý với bổn đại gia... Gan thật là lớn!"
Năm đó bổn đại gia cùng tên mập chết tiệt kia dũng cảm xông vào Tiểu Thanh Vân, cũng không có khí phách như ngươi đâu!
Đúng là, trên lý thuyết mà nói, cho dù là nhân vật lớn đến đâu cũng phải nói lý, nhưng trên đời này có bao nhiêu chuyện có thể nói lý lẽ? Nắm đấm lớn chính là đạo lý! Mà Linh Kiếm phái cho dù có suy tàn đến đâu, chung quy vẫn là một trong ngũ đại tiên môn, đừng nói là Thập Trưởng lão Thiên Kiếm đường, cho dù chỉ là một đệ tử bình thường cũng có thể dễ dàng san bằng Thất Tinh môn các ngươi cả trăm lần! Ngươi cũng xứng nói chuyện đạo lý với Linh Kiếm phái sao?