Vương Lục quả thực kinh hãi: Chu Quả này định giá ba ngàn linh thạch đích xác không phải là đắt, mang ra ngoài bán gấp mười lần cũng không có gì lạ. Vấn đề là, đó là linh đan diệu dược mà tu sĩ sau khi Trúc Cơ mới cần đến, một tên tiểu tốt Đoán Thể kỳ như y, vậy mà lại phải dùng Chu Quả, hay nói cách khác là ba ngàn linh thạch để phụ trợ tu hành sao!?
Sư phụ cười khổ một tiếng, không giải thích gì thêm, chỉ tiếp tục nói: "Chu Quả này, kỳ thật ở Thanh Vân phong có rất nhiều, nhưng đó là nơi dự trữ tài nguyên chiến lược của môn phái, cho dù là chưởng môn cũng không thể tùy tiện đến đó hái thuốc, chỉ có những đệ tử trẻ tuổi như các ngươi, cảnh giới còn thấp mới không bị hạn chế, lý do thì ta nghĩ không cần nói nhiều nữa nhỉ?"
Đích xác không khó để lý giải, đây là muốn cổ vũ các đệ tử trẻ tuổi dũng cảm thăm dò, không ngừng thử thách bản thân.
"Vừa vặn mấy ngày nữa Phiêu Miểu phong và Tiêu Dao phong sẽ tổ chức cho các đệ tử mới nhập môn đến Thanh Vân phong rèn luyện, ngươi cũng đi theo đi, nghĩ cách hái lấy vài quả Chu Quả về, ta sẽ giúp con luyện chế Tráng Cốt Đan và Tráng Cốt Tán."
"Nếu như không hái được thì sao?"