Ánh mắt Đế Phu lạnh xuống.
Dị thú khổng lồ giật mình, nhận ra mình lỗ mãng.
"Đế Phu, ta từng giúp ngươi." Dị thú khổng lồ nhìn Đế Phu.
"Viêm Khung huynh, ân tình của ngươi ta vẫn luôn ghi nhớ, cho nên ta cũng vẫn luôn giúp ngươi." Đế Phu nói, "Ta giúp ngươi kiến tạo thế giới này, ta biếu tặng ngươi rất nhiều bảo vật tài nguyên, ta vẫn luôn hy vọng ngươi có thể duy trì thanh tỉnh."
"Ta còn cần..." Dị thú khổng lồ toan mở miệng.