“Xem ra lựa chọn ban đầu là chính xác, ngươi làm Thục Sơn chưởng giáo, quả thực tốt hơn ta.”
Sau khi Sở Lương cùng vài người xách theo Tiểu Thực Thiết Thú đang hôn mê rời đi, trong Sơn Quật chỉ còn lại Văn Uyên Thượng Nhân và Lục Thương. Sau một lúc đối mặt, Lão vẫn là người mở lời trước.
Giọng điệu của lão cuối cùng cũng có chút cảm xúc, mang theo chút cảm khái.
“Ta muốn biết một trăm năm qua ngươi đã trải qua những gì?” Văn Uyên hỏi.
Lão trong ấn tượng là ngạo nghễ tiêu sái, ý chí phi dương, tràn đầy khí phách của Tiên môn thiên kiêu, quyết tâm để Thục Sơn phái hưng thịnh trong tay mình.