"Kiệt kiệt kiệt kiệt kiệt..."
Sau khi Dương Thần Long thảm bại bị loại, có người mừng rỡ có kẻ ưu sầu, lại có người cười như ma đầu.
Đế Nữ Phượng trên đài cao ngửa người, khóe miệng nhếch lên, liếc nhìn hai vị lão giả hai bên, "Thế nào mới gọi là danh sư xuất cao đồ?"
Tôn lão thì vẻ mặt kinh thán: "Dương Thần Long tu vi Lục Cảnh đã thuộc hàng kinh người, vậy mà lại bị Sở Lương nghiền ép đến mức này mà chiến thắng, quả thực đáng sợ. Tuy rằng lão phu đã nói mấy lần, nhưng đệ tử của ngươi mỗi lần đều sẽ cho người ta những bất ngờ mới, thật sự là phi phàm. Trận dạ tập Yên Ba Thành này, bao nhiêu năm sau hẳn là đều sẽ được lưu truyền như một trận chiến kinh điển của Tiên Môn Đại Hội. Tựa như trên trời giáng xuống hàng ma chủ, thật là nhân gian Thái Tuế thần, Sở Lương này..."
Tôn lão tắc lưỡi lắc đầu, Hoàng lão thì mắt mang vẻ mê mang, không biết nên nói cái gì.