Trong tĩnh thất của tướng phủ, khói xanh vẫn lượn lờ.
Một hắc y nhân bịt mặt khom người đứng đó, mở miệng nói: "Không phụ tướng gia chi mệnh, thuộc hạ đã đoạt lại ngọc bội này."
Vừa nói, hắn đặt ngọc bội chữ Thẩm kia lên bàn.
"Đêm qua thuộc hạ chịu chút thương nhẹ, tìm nơi chữa thương rồi mới trở về, vì vậy mà chậm trễ một ít thời gian, mong tướng gia thứ tội."
Tô Khiên vẫn là trang phục văn sĩ trung niên, mày mắt nhu thuận mang theo vài phần nét nữ tính, nhưng khi đôi mày giãn ra, lại có uy nghiêm thâm trầm ẩn giấu.