Trên đường, Triệu Qua cưỡi ngựa chạy vội, bây giờ trong lòng của hắn bành trướng nhưng dù sao hắn cũng là một người kinh nghiệm lão thành cho nên vẫn không nhịn được mà dặn dò Lý Dịch một phen, sợ Lý Dịch tuổi nhỏ tự mãn, để cho kẻ địch có cơ hội trở mình.
“Sư phụ yên tâm, ta một khi ra tay thì tuyệt đối sẽ không để cho đối phương có cơ hội chạy trốn.” Lý Dịch tỉnh táo nói.
Hắn cũng không phải là nhân vật phản diện trong phim truyền hình, vô dụng nhưng lại thích nói nhiều, từ trước đến nay hắn động thủ luôn luôn rất quả quyết, chỉ có một lần duy nhất hắn do dự là khi đối mặt với luyện huyết vũ phu tên là Hàn Toại ở trong miếu đổ nát, mà nguyên nhân chính khiến cho khán do dự là bởi vì Dung Nương bị bắt.
“Hảo, huyết hải thâm thù của tất cả mọi người trong Triệu thị võ quán đều gửi hi vọng vào Mạnh Đức ngươi.” Triệu Qua gật đầu, sau đó nhìn về phía một bên khác: “Dung Nương, vừa vào Tam Dương Thành, cho dù có bất kỳ chuyện gì xảy ra đều phải đi theo bên cạnh Mạnh Đức, hắn không phải người Hưng Châu, đối với Tam Dương Thành hắn không hiểu rõ chút nào, ngươi nhất thiết phải ở một bên đề điểm hắn.”
“Không có vấn đề sư phụ, sau khi tiến vào Tam Dương Thành sư huynh Đi đến đâu thì ta sẽ đi theo đến đó.” Dung Nương nói.