Mặc dù hắn ám sát đối phương, như vậy những người còn lại căn bản là không ngăn được, huống chi, lúc này Ngụy Bân kia còn đang nhìn chằm chằm mình, một khi mình nổ súng, có phải sẽ thể hiện cho cho việc hoàn toàn khai chiến với đám người lưu lạc này hay không.
Mình chỉ là một nhân viên ngoại chiến, chuyện lớn như vậy cũng không có quyền làm chủ.
Càng nghĩ, Phạm Phong lại càng giãy dụa, không biết làm thế nào cho phải, súng bắn tỉa trong tay chỉ cảm thấy càng nặng nề.
“Bùm!”
Nhưng vào giờ phút này, một tiếng súng vang lên lập tức kéo suy nghĩ hỗn loạn của hắn trở về, thân thể Phạm Phong chấn động, vội vàng xác nhận.