Hào quang lóe lên, Ninh Dạ đã xuất hiện trong một hành lang mới.
Hành lang âm trầm u ám, Ninh Dạ giơ ngón tay, một điểm sáng lóe lên trên đầu ngón tay.
Đi dọc hành lang, Ninh Dạ tới một đại sảnh.
Trong đại sảnh chất đầy bình bình chai chai, khá giống phòng thí nghiệm trong kiếp trước.
Trong bình đa số là những yêu thú có hình dạng kỳ quái, nhưng tất cả đều đã chết.
Đi qua đại sảnh, trước mắt bỗng hóa thành rộng rãi.
Ninh Dạ phát hiện không ngờ mình đi vào một khoảng sân.
Trong sân là một bia đá sừng sững, sau khi Ninh Dạ tới nơi, bia đá đột nhiên phát ra tiếng chấn động ông ông.
Mảnh vỡ Luyện Yêu tháp?
Nhưng tấm bia đá kia có rung động thế nào cũng không thể rời khỏi mặt đất.
Ninh Dạ đi tới sờ lên bia đá, bia đá ngừng rung động.
Thời khắc này, Ninh Dạ tiếp xúc với mảnh vỡ này, đã hiểu nguyên lý của nó.
Quả nhiên mảnh vỡ này đã bị khóa chặt vào nền móng Cực Đạo cung.
“Đừng vội, sẽ thả ngươi ra.” Ninh Dạ mỉm cười nói.
Sau đó y nhìn vào chữ trên bia đá.
Đọc hết một lượt, Ninh Dạ mỉm cười: “Quả nhiên là vậy à? Đúng là người tính không bằng trời tính.”
Thời thượng cổ, thiên đạo có khiếm khuyết, dẫn tới không có đường Đăng Tiên, cảnh giới Thiên Nhân đã là tối cao.
Để bù đắp khiếm khuyết của thiên đạo, vân du ngoài cõi trời, các đại tiên môn đều tìm đường ra ngoài.
Thiên Cơ môn đúc Thiên Cơ điện, cố gắng lên hết thiên đạo, chắc gì đã không có suy nghĩ vân du ngoài cõi trời, đột phá khuôn khổ của một thế giới.
Còn trong đó, cấu tạo chủ thể của Thiên Cơ điện có không ít bí pháp tới từ Cực Đạo cung, vì Cực Đạo cung là môn phái am hiểu chế tạo bảo vật cỡ lớn như cung điện.
Nhưng Cực Đạo cung thức thời hơn Luyện Yêu môn, bọn họ ngoan ngoãn dâng lên, vì vậy bảo toàn được môn phái. Không lâu sau đó, Cực Đạo cung bí mật thu nhận môn hạ đệ tử của Luyện Yêu môn, bắt đầu tìm kiếm con đường khác để ra ngoài.
Đó chính là Yêu cung.
Cực Đạo cung thử nghiệm kết hợp yêu thú và bảo vật cung điện, dựa vào sinh mệnh lực khổng lồ của yêu thú và cấm chế của thần cung, tìm kiếm con đường đột phá.
Đáng tiếc, bọn họ còn chưa thực hiện được thì đại chiến thượng cổ đã bùng phát.
Bản thân Cực Đạo cung cũng vì vậy mà vẫn lạc, môn phái tiêu vong.
Có điều, cũng như Thiên Cơ môn hiện giờ, tuy môn phái tiêu vong nhưng vẫn còn một ít đệ tử.
Thương Tinh Tử chính là đệ tử may mắn sống sót của Cực Đạo cung.
Hắn vốn là môn hạ của Luyện Yêu môn, sau khi gia nhập Cực Đạo cung, dựa vào năng lực luyện yêu xuất thần nhập hóa mà trở được Cực Đạo cung phó thác trọng trách, do thương tiếc kỳ tài, thậm chí không để hắn tham gia đại chiến thượng cổ.
Sau trận chiến thượng cổ, Thương Tinh Tử mang theo một mảnh vỡ của Luyện Yêu tháp mà mình thu được về đây, sử dụng năng lực còn sót lại của Cực Đạo cung và chiến trường thượng cổ bấy giờ, ẩn giấu Cực Đạo cung, từ đó bắt đầu nghiên cứu dài tới cả ngàn năm.
Khi đó Thiên Cơ môn đã xong đời, Thương Tinh Tử không còn suy nghĩ báo thù, chỉ một lòng quy ẩn. Trong những năm tháng nghiên cứu dài dằng dẵng, hắn thật sự đột phá.
Vì vậy Tinh La xuất hiện.
Cũng chính là con ‘trùng mẫu’ ở bên ngoài.
Thú Tinh La, ban đầu không phải do Thương Tinh Tử chế tạo mà là cơ sở luyện hóa Yêu cung của Cực Đạo cung, sử dụng nhiều loại đại yêu thượng cổ, kết hợp lại, luyện hóa thành. Nó sở hữu tiềm lực vô tận, nửa người bị cố định vĩnh cửu trên nền móng Cực Đạo cung, thật ra bản thân nó không mạnh mấy, nhưng có sức sống khổng lồ.
Theo như ý tưởng của Cực Đạo cung, Tinh La thú chính là động lực nòng cốt của Yêu cung.
Nhưng tới tay Thương Tinh Tử, tác dụng của Tinh La đã bị thay đổi.
Khi đó hắn không theo đuổi việc vân du ngoài cõi trời, chỉ muốn kéo dài sinh mệnh.
Vì vậy hắn không ngừng cải tiến Tinh La, cuối cùng lợi dụng sức sống khổng lồ của nó, trao cho nó năng lực không ngừng sinh sản dòng dõi, còn có thể thông qua thú con sinh ra để phụng dưỡng sinh mệnh, từ đó nhận được sinh mệnh càng lâu dài.
Lý do chủ yếu là vì Thương Tinh Tử muốn mượn năng lực của Tinh La để kéo dài tuổi thọ cho mình.
Tuổi thọ của con người chỉ có hạn, tu tiên giả cũng có đại nạn, cảnh giới Hoa Luân bình thường chỉ có tuổi thọ là 200, cảnh giới Vạn Pháp có tuổi thọ 500, cảnh giới Vô Cấu có tuổi thọ 800, cảnh giới Niết Bàn cũng là cảnh giới trọng sinh, tuổi thọ tăng thêm nhiều, có thể lên tới mức 1200, cảnh giới Thiên Nhân tuổi thọ 2000, cảnh giới Đăng Tiên có thể sống được tới 3000.
Trước kia, tiên nhân thượng cổ ai ai cũng là đại lão sống thọ ngang trời, tới giờ tu tiên giả sống được ngàn năm đã là cực hạn.
Mượn năng lực của Tinh La, Thương Tinh Tử sống tới ba ngàn năm, đáng tiếc đại nạn vẫn tới, cuối cùng phải rời khỏi cõi trần.
Thương Tinh Tử đã chết nhưng trùng mẫu Tinh La vẫn còn sống sót.
Nó bị ràng buộc trong Cực Đạo cung, vốn không thể rời khỏi, vì vậy nó luôn tìm kiếm cơ hội thoát ly khỏi Cực Đạo cung, nhận được tự do.
Nhưng bản thể của nó liên kết chặt chẽ với Cực Đạo cung, khó mà rời khỏi.
Trước khi gặp Cố Phong Hiên, Tinh La thú từng gặp vài đợt người tới đây tìm kho báu, nhưng không ai có năng lực giải thoát cho nó.
Bởi vì chìa khóa bí mật để giải thoát cũng là món đồ then chốt quan trọng nhất để khống chế Cực Đạo cung.
Thật ra thứ này không nằm trong tay Tinh La thú mà nằm trong mảnh vỡ của Luyện Yêu tháp.
Nó nói trong bụng mình chỉ là lừa gạt những người tới cứu nó - nếu trực tiếp nói chuyện đường hầm bí mật cho bọn họ, một khi đối phương khống chế được Cực Đạo cung không khéo sẽ đổi ý, dù sao Cực Đạo cung cũng bị tổn hại nghiêm trọng, vốn không thể khởi động, Tinh La là kẻ duy nhất có thể khởi động.
Chỉ cần nhận được chìa khóa bí mật là biết chuyện này.
Cho nên Tinh La không thể nói cho bất cứ ai vị trí của chìa khóa bí mật, chỉ có thể lừa bọn họ chìa khó bí mật trong bụng mình, chỉ khi nào họ thả mình ra mới đưa chìa khóa bí mật, giao ra Cực Đạo cung.
Nhưng không có chìa khóa bí mật thì không thể giải phóng nó, vì vậy hình thành một vòng tuần hoàn chết.
Đương nhên những người tu đạo tới đây cũng chẳng phải hạng ngốc, có một số người thấy không thể lợi dụng Cực Đạo cung bèn dùng mọi cách phong tỏa nơi này, mình không dùng được thì không cho người khác dùng, từ đó hình thành từng tầng cấm chế và bố cục trong Tuyệt Vân lĩnh... Thật ra đa số cấm chế là người đời sau bố trí.
Ghi chép trên mảnh vỡ bia đá là chuyện trong quá khứ, chuyện về sau là Ninh Dạ tự suy đoán.
Lúc này biết được đầu đuôi của sự tình, Ninh Dạ khẽ mỉm cười: “Quả nhiên âm mưu mới là vĩnh hằng.”
Nhưng nếu những người này không có tư tâm, chưa chắc lợi ích này đã rơi vào tay Ninh Dạ.
Thời khắc này bàn tay hạ xuống mảnh vỡ trên bia đá, Côn Lôn kính thi triển năng lực thời không, một vật nho nhỏ dạng thủy tinh đã xuất hiện trong bia đá, hạ xuống tay Ninh Dạ.
Sau đó rầm một tiếng, không ngờ thứ xuất hiện trước mặt Ninh Dạ lại là bố cục và cấm chế của toàn bộ Cực Đạo cung.
Quả nhiên, đây không chỉ là chìa khóa bí mật mà còn là vật then chốt khống chế Cực Đạo cung. Bây giờ chỉ cần Ninh Dạ muốn, y có thể tùy ý khởi động bất cứ cấm chế nào trong Cực Đạo cung - điều kiện là chúng nó còn dùng được.
Còn bây giờ.
Tám phần mười cấm chế trong Cực Đạo cung đã mất hiệu lực, trong số những cấm chế còn hiệu quả, phân nửa do người sau bố trí, không nằm trong quyền hạn khống chế của Cực Đạo cung, dù sao những cấm chế này không được kết nối với chìa khóa.
Nhưng Ninh Dạ không để ý, vì cấm chế quan trọng nhất vẫn phát huy được tác dụng.
Đó là theo dõi!
Theo dõi tất cả ngóc ngách của nơi này.
Không cần tiêu hao năng lượng của Côn Lôn kính nữa, bây giờ Cực Đạo cung, không, tất cả mọi nơi trong Tuyệt Vân lĩnh đều trong tầm mắt của Ninh Dạ.