CHƯƠNG 789: VỀ QUÊ ---✰-✰-✰---
Gió bắc tê, thổi quét đồng tuyết và sơn lĩnh vạn dặm.
Ngoài quan ải nguy nga là cánh đồng bát ngát vô tận, tuyết đọng vẫn chưa theo xuân mới tới mà tan.
Trên lưng núi, một con sói già mù mắt, bị rớt đội trong bầy sói, một mình tập tễnh tiến về phía trước trong thiên địa mênh mông, đi tới nơi có đồ ăn mà ký ức còn có thể nhớ được.
Sói già dừng bước ở chỗ cao trên sơn lĩnh, nhìn xuống hùng quan binh tướng như kiến, hai mắt đỏ rực vì đói khát mà tràn ngập tia máu, nhìn qua đại địa chỉ có tuyết đọng, lộ ra mấy phần ngỡ ngàng.