CHƯƠNG 440: NGƯƠI NHÌN CÁI GÌ? (1)
---✰-✰-✰---
Sắc trời dần tối, đèn lồng tiểu điếm sáng lên. Trên bàn tiệc bên cửa sổ vẫn còn đang tiếp tục liên hoan, Chúc Mãn Chi mặt đỏ rực cầm bát rượu nhỏ đang đọ rượu với Dạ Oanh.
Rượu là rượu gạo, nữ nhi đều có thể uống, rất thuận miệng cũng không gắt. Nhưng Dạ Oanh mới mười lăm tuổi, ở Vương phủ không uống rượu, tửu lượng thật đúng là kém. Nàng mới uống hai ngụm mà mặt đã đỏ hơn cả Mãn Chi, còn làm ra dáng vẻ nghiêm túc chơi đoán số với Mãn Chi.
Mãn Chi gần hai năm lang bạt ở phố phường, bản lĩnh dĩ nhiên lớn hơn Dạ Oanh. Lúc này tìm được chỗ có thể dạy tiểu muội muội, nàng chơi cực kỳ hăng say. Đến cả Hứa Bất Lệnh đi ra ngoài nửa ngày không trở về cũng chưa từng chú ý.