CHƯƠNG 345: BẢO BẢO (1)
---✰-✰-✰---
Ngoại ô hoang dã ở khu vực Tần Châu không phồn hoa tú mỹ như ở Trường An, dưới biển sao, bình nguyên phát lên từng đốm lửa nhỏ, quân tốt đường dài bôn ba vây quanh đống lửa ăn cơm tán gẫu, ba ngàn thiết kỵ tụ thành một vòng tròn cực lớn, chừa ra một giải đất trống ở chính giữa, tránh miễn quấy nhiễu đến tiểu vương gia nghỉ ngơi.
Thân là chủ nhân tương lai của phiến thiên địa này, lễ ngộ được nhận tự nhiên hơn xa nơi vương hầu chạy đầy đất như Trường An Thành, tri châu và hương thân Tần Châu sớm đã chờ sẵn nghênh đón ở ngoài thành, chẳng qua Tây Lương quân trước nay không nhiễu dân, cũng không vào thành mà trú đóng ở bên ngoài.
Đội nghi trượng của Hứa Bất Lệnh đương nhiên không chỉ có một chiếc xe ngựa. Trừ xa liễn dành riêng cho hắn ra, phía sau còn có hơn bốn mươi cỗ xe ngựa, đồ của Hứa Bất Lệnh chỉ chứa trong một cỗ, còn lại đều là đồ của Lục phu nhân, gần như dời sạch toàn bộ Cảnh Hoa Uyển, bộ dạng như thể muốn chăm sóc nốt nửa đời sau của Hứa Bất Lệnh vậy, ngoài ra còn có các loại vật kiện triều đình ban thưởng cho Túc Vương.