CHƯƠNG 1272: XUÂN GIANG HOA NGUYỆT DẠ (5) ---✰-✰-✰---
Ngụy biện gì đấy? Ngươi chính là háo sắc.
Ninh Thanh Dạ liếc Hứa Bất Lệnh một cái, ngoài miệng tuy nói vậy, đáy mắt lại không có vẻ gì là bất mãn, rốt cuộc mỹ nhân có lạnh nhạt đến đâu, được người trong lòng khen mỹ mạo, trong lòng tự nhiên đều sẽ vui vẻ.
Đội tàu chậm rãi lao đi trên sông, ánh trăng men theo cửa sổ rải xuống trên sàn nhà, bất tri bất giác đã vào đêm.
Ninh Thanh Dạ chăm chú chà lau bội kiếm, tán gẫu câu được câu không với Hứa Bất Lệnh, tựa hồ quên cả thời gian, rốt cuộc nàng không mấy khi có được cơ hội an tĩnh ở riêng như này với Hứa Bất Lệnh.