CHƯƠNG 1148: LIỄU VÔ DIỆP (1) ---✰-✰-✰---
Sau khi rời khỏi trấn Thu Phong, phía trước là cánh đồng tuyết không có điểm cuối.
Nơi hoang dã không có cột mốc, thứ duy nhất có thể dùng để phânr biệt đường là thi hài trên mặt tuyết. Có người có ngựa có sói, có máu vừa đông lại không lâu, có thi thể đã nửa chôn ở dưới mặt tuyết chỉ lộ ra một ít xưmơng trắng lành lạnh.
Hai bên đường, bầy sói kết bè kết đội quanh quẩn, ở trong gió tuyết phát ra tiếng rít gào trầm thấp, đôi mắt khát máu nhìn cyhằm chằm vào xe ngựa nhỏ đang thong thả tiến lên. Thỉnh thoảng có sói hoang thử đi đến gần, sau khi nhìn thấy binh khí trên xe ngựa thì lại lặng yên lùi ra, kiên nhẫn đi theo chờ đợi cơ hội.
Có lẽ đến sói cũng biết, một chiếc xe ngựa nhỏ lẻ loi đi lại ở cánh đồng hoang vu như vậy thì sẽ không sống lâu.