CHƯƠNG 761: TA THÍCH NGƯƠI (1) ---✰-✰-✰---
Hứa Bất Lệnh từ vách đá của hẻm núi trèo lên, đi tới bên cạnh thác nước, quay đầu nhìn về phía một mảng u cốc đen xì.
Không nhìn thấy ánh lửa trong rừng rậm, lại có thể biết được vị trí đại khái của thôn nhỏ, Hứa Bất Lệnh dừng chân nhìn một lát, mới thu liễm tâm thần, dọc theo con sông cấp tốc bước ra ngoài.
Bông tuyết Trắng xoá lại rơi, trong sơn dã cây đào mọc đầy vắng vẻ không tiếng động, thỉnh thoảng còn có thể nhìn thấy mũi tên rơi vào trong nước.
Kể ra cũng mới chỉ qua hai ngày, vẫn chưa lâu, nhưng ở hẻm núi cách tuyệt với đời này hai ngày, lại khiến tâm thái của Hứa Bất Lệnh có một chút biến hóa, ừ. Ngươi lừa ta gạt, đánh đánh giết giết rất nhàm chán.