CHƯƠNG 629: HOÁ RA ĐÃ XEM NHẸ NGƯƠI (1)
---✰-✰-✰---
Gios rét như lưỡi dao cứa qua da, bầu trời mây đen tụ mây, bông tuyết rơi xuống mặt đá hai bên đường, hai con tuấn mã thở phì phò mũi phun ra hơi nước.
Giẫm lên mặt đường đọng tuyết dày nửa tấc, dừng bước chân lại tay cầm trường thương bọc trong vải đen chéo một bên, đứng bất động như một ngọn núi.
Phía dưới hai chữ ‘Long Đàm’, Trần Đạo Tử cùng kiếm sĩ Đinh Nguyên hơi cúi đầu, mũ rộng vành che hơn nửa khuôn mặt.