CHƯƠNG 413: THẠCH YẾN TRẠI (1)
---✰-✰-✰---
Mưa thu đến rạng sáng mới dừng, dù sao ba người cũng là lần đầu gặp mặt ở trong miêu hoang, vẫn phải có đề phòng. Trên cơ bản họ cũng không ngủ say, chờ sau khi mưa dứt trời sáng hẳn, Hứa Bất Lệnh thu thảm lại mang theo Dạ Oanh và Chung Cửu rời khỏi miếu.
Hứa Bất Lệnh dắt ngựa lại, cây thương treo bên hông ngựa, xoay người lên ngựa tiếp tục đi về phương nam.
Chung Cửu mặc váy cưỡi trên con ngựa lớn màu đỏ thẫm, đi ở trước mặt Dạ Oanh. Trong nắng sớm, làn da nàng thoạt nhìn trong suốt như tuyết trắng, trắng như mộng ảo nhưng không phải loại trắng bệnh tật mà là trắng khỏe mạnh như trẻ con, giống như món đậu hũ ấn là ra nước.