CHƯƠNG 1290: MỘT NỒI HẦM KHÔNG ĐƯỢC (5) ---✰-✰-✰---
Hứa Bất Lệnh bị cự xà siết chặt khó mà thoát thân, hắn gồng hết toàn lực đấu sức với đại xà, không chút mảy may lui nhường, thậm chí từ từ căng ra một khoảng không gian, chiếm lấy một tia thượng phong khó mà thấy được.
Nhưng đấu sức là trận chiến giằng co, đua chính là sức chịu đựng, cụ thể cần mất bao lâu mới khiến cự xà mệt sấp, từ đó thoát thân đi ra thì vẫn là ẩn số.
Trần Tư Ngưng mồ hôi rơi như mưa, đã gần như kiệt lực, khóe miệng thỉnh thoảng chảy ra huyết thủy, song vẫn cắn răng gắng gượng chống đỡ, cơ thịt trên người rõ ràng bị ép thương, sắc mặt khi thì xanh đen khi thì đỏ lên, bắng mắt thường có thể thấy tròng mắt nàng từ từ trở nên vẩn đục thất thần.
Ngay trong thời khắc giằng co không phân thắng thua đó, từ nơi cổ áo Trần Tư Ngưng đột nhiên thò ra một đầu rắn nhỏ xanh mơn mởn, hơi có vẻ sợ sệt nhìn cự xà ở bên.