CHƯƠNG 1280: TIÊU ĐẠI LỪA ĐẢO (1) ---✰-✰-✰---
Lang yên cuốn thốc mặt đất, trong ngoài tường thành hóa thành biển lửa.
Mặt nam Lư Châu Thành, công thủ huyết chiến kéo dài từ hoàng hôn đến tận nửa đêm, trong tình thế Liêu Tây quân tự loạn trận cước, dù Lư Châu có thành phòng vững như thành đồng làm chỗ dựa thì sau một khoảng thời gian ngắn, các nơi bên trong cũng bắt đầu sụp đổ tan rã.
Hứa Bất Lệnh đích thân hãm trận, suất lĩnh bộ tốt cường hành đăng thành, giết ra một con đường máu trên tường thành, thẳng cho đến cửa thành lâu nơi Vương Thừa Hải đang đứng.
Vương Thừa Hải biết bại cục đã định, lại chưa rút đi, mang theo ý niệm"xá sinh lấy nghĩa", kiên quyết rút kiếm đâm thẳng tới Hứa Bất Lệnh đang xông lên đầu tường.