CHƯƠNG 1264: MƯA BỤI GIANG NAM (2) ---✰-✰-✰---
Trần Tư Ngưng là công chúa một nước, nhưng cũng là vũ nhân hàng thật giá thật, từ nhỏ nàng đã xem qua không ít kỳ văn điển cố về các lộ hào hiệp được ghi chép trong giang hồ. Trong lòng há lại không tưởng tượng một ngày nào đó cũng như những hiệp khách thành danh kia, có thể danh dương thiên hạ ngay trước mắt ngàn vạn ánh nhìn.
Mặc dù"đại hiệp"trong hiện thực chưa hẳn đã thân chính ảnh trực giống như trong chuyện xưa. Trần Tư Ngưng từ nhỏ học tập tra án, rất sớm đã rõ ràng"giang hồ"là nơi thế nào, thiện hay ác toàn bằng lương tâm chính mình, mà con người dưới tình huống không có bất cứ hạn chế gì, lương tâm có đôi khi thật không làm sao đáng tiền.
Nhưng giang hồ rốt cuộc vẫn có nơi đáng để người ta lưu luyến, một bầu rượu, một thanh kiếm, hoặc là nàng cưỡi xe ngựa xuất hành, sau đó đột nhiên chạy vào nâng cốc ngôn hoan, cùng nhau hành hiệp trượng nghĩa, cùng nhau lưu lạc thiên nhai, cùng nhau tướng vong ở giang hồ với"du hiệp nhi"lỗ mãng từng đánh một trận với nàng.
Này trải nghiệm khiến người giang hồ cả đời đều khó quên ấy chỉ có thể được cảm nhận trên giang hồ, nếu giang hồ chết rồi, vậy một thân võ nghệ lại có ý nghĩa gì?