CHƯƠNG 1155: NƯỚC CỜ VÂY ---✰-✰-✰---
Đồ đằng của Khương Thị Bắc Tề là ‘song long vọng phi yến’, kinh đô đặt tên ‘Thành Quy Yến’, ngụ ý là ‘Chim én về quê’.
Chỉ tiếc trước kia bị đuổi ra khỏi Trung Nguyên, thành Quy Yến đã trưởng thành đủ để sánh ngang với thủ phủ Trường An. Ngày yến bắc về nam lại vẫn xa xa không hẹn.
Tháng chạp trời đông giá rét, bông tuyết rơi xuống thành trì dày nặng nguy nga. Một chiếc xe ngựa xuyên qua cờ phi yến dưới cửa thành, đi về phía nam ở trong gió tuyết.
Trên xe ngựa, Tả Thanh Thu khoác áo lông chồn màu bạc ngắm nhìn cánh đồng tuyết không có điểm cuối, trong đôi mắt thâm thúy thoáng hiện lên ba phần buồn rầu.