“Thảo nhân pháp quả là tinh diệu, ta chưa từng nghĩ thảo nhân pháp lại tinh diệu đến mức này… Ơ, sao thắt lưng của ta lại rơi xuống rồi?” Tào Sảng đang mải mê tìm hiểu về một con thảo nhân màu xám tro trước mặt, đột nhiên phát hiện thắt lưng của mình đã bị tuột.
“Ai? Ai đang thi triển pháp thuật?”
Mọi người xung quanh bụm miệng cười, Triệu Hưng cười tít mắt bước tới, búng tay một cái khiến con thảo nhân ẩn hình hiện ra.
“Tào huynh, chúng ta đều là nam nhân, huynh sợ gì chứ?”
“Là ngươi?” Tào Sảng nhìn thấy là Triệu Hưng, cũng không nổi giận, cười tít mắt buộc lại thắt lưng, “Huynh đệ, ta không phải nữ nhân, ngươi cởi thắt lưng của ta làm gì, lão ca ta không có sở thích Long Dương đâu.”