“Lão Trần!” Triệu Hưng thấy Trần Thời Tiết phong trần mệt mỏi, không nhịn được cười. “Ngươi rốt cuộc cũng tới.”
“Này, còn có ta đây nữa, ngươi chỉ gọi là lão Trần?” Long Tiêu lập tức không vui.
“Ha ha, là mắt ta kém, Kiêu Dũng Hiệu Úy, mời vào mời vào.” Triệu Hưng giả bộ khoa trương nói.
“Hừ, ai thèm tới chỗ ngươi.” Long Tiêu lắc lắc cái rương trên lưng, cúi đầu đi vòng qua Triệu Hưng.
“Í, không phải thật sự tức giận chứ?” Triệu Hưng nhìn Trần Thời Tiết.